Một vài bài thơ Sylvia_Plath

Mad Girl's Love Song "I shut my eyes and all the world drops dead;I lift my lids and all is born again.(I think I made you up inside my head.) The stars go waltzing out in blue and red,And arbitrary blackness gallops in:I shut my eyes and all the world drops dead. I dreamed that you bewitched me into bedAnd sung me moon-struck, kissed me quite insane.(I think I made you up inside my head.) God topples from the sky, hell's fires fade:Exit seraphim and Satan's men:I shut my eyes and all the world drops dead. I fancied you'd return the way you said,But I grow old and I forget your name.(I think I made you up inside my head.) I should have loved a thunderbird instead;At least when spring comes they roar back again.I shut my eyes and all the world drops dead.(I think I made you up inside my head.)" Mirror I am silver and exact. I have no preconceptions.What ever you see I swallow immediatelyJust as it is, unmisted by love or dislike.I am not cruel, only truthful---The eye of a little god, four-cornered.Most of the time I meditate on the opposite wall.It is pink, with speckles. I have looked at it so longI think it is a part of my heart. But it flickers.Faces and darkness separate us over and over. Now I am a lake. A woman bends over me,Searching my reaches for what she really is.Then she turns to those liars, the candles or the moon.I see her back, and reflect it faithfully.She rewards me with tears and an agitation of hands.I am important to her. She comes and goes.Each morning it is her face that replaces the darkness.In me she has drowned a young girl, and in me an old womanRises toward her day after day, like a terrible fish. The Rival If the moon smiled, she would resemble you.You leave the same impressionOf something beautiful, but annihilating.Both of you are great light borrowers.Her O-mouth grieves at the world; yours is unaffected, And your first gift is making stone out of everything.I wake to a mausoleum; you are here,Ticking your fingers on the marble table, looking for cigarettes,Spiteful as a woman, but not so nervous,And dying to say something unanswerable. The moon, too, abuses her subjects,But in the daytime she is ridiculous.Your dissatisfactions, on the other hand,Arrive through the mailslot with loving regularity,White and blank, expansive as carbon monoxide. No day is safe from news of you,Walking about in Africa maybe, but thinking of me.Bản tình ca của cô gái điên Nhắm mắt lại, cả thế giới lụi tànMở mắt ra, tất cả hồi sinh lại(Em cứ ngỡ rằng em đã nghĩ ra anh). Những ngôi sao với màu đỏ và xanhDưới trời hoàng hôn tối đen như mựcNhắm mắt vào, cả thế giới lụi tàn. Mơ thấy anh làm bùa phép trên giườngHát và hôn như cuồng điên mất trí(Em cứ ngỡ rằng em đã nghĩ ra anh) Cả cơn nóng địa ngục và Thượng đế không cònBiến mất hết cả thần tiên, quỷ sứNhắm mắt vào, cả thế giới lụi tàn. Tưởng anh quay về như đã hứa với emThời gian trôi, và rồi em quên lãng(Em cứ ngỡ rằng, em đã nghĩ ra anh). Giá mà yêu chim sấm thay vì anhMỗi xuân về chim còn quay trở lạiNhắm mắt vào cả thế gian tàn lụi(Em cứ ngỡ rằng em đã nghĩ ra anh). Gương Tôi bằng bạc. Tôi không thành kiến, mà chính xácNhìn thấy thứ gì, hấp thụ hết vào gươngNhư vốn có – không bị phủ mờ bởi ghét và thươngTôi không dữ dằn, tôi chỉ yêu sự thật.Con mắt của Chúa, con mắt trong bốn gócThường suy tư, nhìn đối diện bức tườngBức tường hồng vấy bẩn. Tôi nhìn, tôi suy ngẫmTường là một phần của trái tim. Nhưng tường run bắnBóng tối và mặt người làm cho cách biệt thường xuyên. Tôi là mặt nước hồ. Phụ nữ cúi trên gươngHọ nhìn vào tôi để tìm ra con người thậtRồi hướng về nến và trăng – những kẻ chuyên lừa lọcTôi nhìn thấy lưng nàng và phản chiếu trong gươngPhụ nữ khóc lên, hai bàn tay phụ nữ run runPhụ nữ cần gương. Phụ nữ đi rồi trở lạiMỗi buổi sáng khuôn mặt hiện trước gương từ bóng tốiPhụ nữ chìm trong gương cả thiếu nữ, cả khi đà luống tuổiNgày lại ngày đứng trước gương như con cá khủng khiếp vô cùng. Tình địch Nếu trăng mỉm cười, trăng cũng giống như côCô cũng gây ấn tượng như trăng, y hệtẤn tượng của một cái gì đó đẹp, nhưng hủy diệtĐều là những kẻ ưa gom ánh sáng về mìnhMiệng trăng làm khổ đời, còn miệng cô thản nhiên. Làm mọi thứ trở thành đá, là tài năng đầu tiênCủa cô ở đây, còn tôi thấy mình trong lăng mộGõ ngón tay trên bàn cẩm thạch, cô tìm thuốc láHằn học như phụ nữ nhưng không cáu bẳn bực mìnhRồi thốt ra một điều gì có chứng cớ hiển nhiên. Trăng cũng lăng mạ những thần dân của mìnhNhưng giữa ban ngày trăng quả là lố bịchSự bất mãn của cô ở trong bàn tay khácXuyên qua đường bưu điện, vẻ quyến rũ thường xuyênTrắng và trong, nhưng như thán khí lan truyền. Không ngày nào không nghe về cô những cái tinCó thể cô đi dạo ở châu Phi, nhưng nghĩ về tôi đấy.Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng